Mục lục bài viết
Phân Loại Rác Thải Tại Nguồn: Hành Động Nhỏ, Lợi Ích Lớn Cho Môi Trường và Cộng Đồng
Hình ảnh những xe ép rác nặng trĩu nối đuôi nhau trên đường, những bãi chôn lấp khổng lồ ngày càng phình to, hay những dòng kênh đen ngòm tắc nghẽn bởi rác thải đã trở nên quá quen thuộc tại các đô thị lớn đang phát triển nhanh chóng như TP. Hồ Chí Minh.
Lượng rác thải sinh hoạt (RTSH) phát sinh ngày càng tăng theo đà tăng trưởng dân số, đô thị hóa và sự thay đổi trong lối sống tiêu dùng, tạo ra áp lực khổng lồ lên hệ thống quản lý chất thải và môi trường sống của chúng ta.
Tuy nhiên, ít ai nhận ra rằng, trong những đống rác tưởng chừng bỏ đi đó lại ẩn chứa những nguồn tài nguyên có giá trị có thể được thu hồi và tái sử dụng nếu chúng ta thực hiện một hành động đơn giản nhưng vô cùng quan trọng: Phân loại rác thải tại nguồn.
Phân loại rác thải tại nguồn là việc làm cơ bản nhất, là bước đi đầu tiên và then chốt trong chuỗi quản lý chất thải rắn bền vững. Đó là quá trình phân tách các loại rác thải khác nhau ngay tại nơi chúng phát sinh – từ mỗi hộ gia đình, văn phòng làm việc, trường học, cơ sở kinh doanh, nhà máy – trước khi chúng được thu gom và đưa đi xử lý.
Hành động tưởng chừng nhỏ bé này lại mang đến những lợi ích to lớn và đa dạng, từ bảo vệ môi trường, tiết kiệm tài nguyên, thúc đẩy kinh tế tuần hoàn đến cải thiện sức khỏe cộng đồng và xây dựng nếp sống văn minh.

Phần 1: Tại sao Phân loại Rác thải tại nguồn lại Cần thiết?
Việc phân loại rác tại nguồn không phải là một yêu cầu tùy hứng mà xuất phát từ những đòi hỏi cấp bách của thực tế:
- Gia tăng Khối lượng Rác thải: Việt Nam đang đối mặt với sự gia tăng nhanh chóng của RTSH. Tại các đô thị lớn như TP.HCM, lượng rác phát sinh mỗi ngày có thể lên đến gần 10.000 tấn và con số này dự báo sẽ tiếp tục tăng. Nếu không có giải pháp quản lý hiệu quả, gánh nặng rác thải sẽ ngày càng trầm trọng.
- Hạn chế và Hệ lụy của Bãi chôn lấp: Phương pháp xử lý rác chủ yếu hiện nay ở Việt Nam vẫn là chôn lấp. Tuy nhiên, phương pháp này tồn tại nhiều bất cập:
- Tốn kém quỹ đất: Việc tìm kiếm và xây dựng các bãi chôn lấp mới ngày càng khó khăn và tốn kém, đặc biệt ở các khu vực đông dân cư.
- Ô nhiễm môi trường: Nước rỉ rác từ các bãi chôn lấp không được xử lý triệt để có thể ngấm vào đất và nguồn nước ngầm, gây ô nhiễm nghiêm trọng. Quá trình phân hủy rác hữu cơ trong điều kiện yếm khí sinh ra khí Mêtan (CH4) – một loại khí nhà kính mạnh gấp nhiều lần CO2, góp phần vào biến đổi khí hậu. Mùi hôi, ruồi nhặng, mất mỹ quan cũng là những vấn đề nan giải.
- Lãng phí Tài nguyên: Chôn lấp đồng nghĩa với việc chôn vùi vĩnh viễn các vật liệu có giá trị như giấy, nhựa, kim loại, thủy tinh và các chất dinh dưỡng trong rác hữu cơ – những thứ hoàn toàn có thể được tái chế hoặc tái sử dụng.
- Kém Hiệu quả của Phân loại Tập trung: Việc thu gom rác thải hỗn hợp (“rác chung”, “rác lẫn lộn”) rồi mới tiến hành phân loại tại các nhà máy xử lý tập trung gặp rất nhiều khó khăn:
- Chi phí cao: Đòi hỏi đầu tư công nghệ và nhân lực lớn.
- Hiệu quả thấp: Rác bị trộn lẫn, dính bẩn làm giảm chất lượng và khả năng tái chế của các vật liệu. Tỷ lệ thu hồi vật liệu có giá trị thấp, phần lớn rác vẫn phải đem đi chôn lấp hoặc đốt.
- Điều kiện làm việc độc hại: Công nhân phải tiếp xúc trực tiếp với rác thải hỗn tạp, tiềm ẩn nhiều rủi ro về sức khỏe.
- Nền tảng cho Quản lý Chất thải Bền vững và Kinh tế Tuần hoàn: Phân loại rác tại nguồn giúp tạo ra các dòng chất thải “sạch” hơn, đồng nhất hơn, từ đó tạo điều kiện thuận lợi và nâng cao hiệu quả cho các công đoạn xử lý tiếp theo như:
- Tái chế (Recycling): Thu hồi vật liệu để sản xuất ra sản phẩm mới.
- Ủ phân hữu cơ (Composting): Biến rác hữu cơ thành phân bón giàu dinh dưỡng.
- Sản xuất khí sinh học (Biogas): Phân hủy rác hữu cơ để tạo ra năng lượng.
- Xử lý chất thải nguy hại an toàn.
- Đốt rác phát điện (Waste-to-Energy): Hiệu quả hơn khi rác đầu vào có nhiệt trị cao hơn (đã loại bỏ phần lớn rác hữu cơ ẩm ướt).
Phân loại tại nguồn là mắt xích đầu tiên và quan trọng nhất để chuyển đổi từ mô hình quản lý rác thải tuyến tính (khai thác – sản xuất – tiêu dùng – thải bỏ) sang mô hình kinh tế tuần hoàn (giảm thiểu – tái sử dụng – tái chế), nơi chất thải của quá trình này trở thành tài nguyên đầu vào cho quá trình khác.

Phần 2: Phân loại Rác thải tại nguồn như thế nào: Các Nhóm Phổ biến
Nguyên tắc chung của phân loại rác tại nguồn là tách riêng các loại rác dựa trên thành phần, tính chất và khả năng xử lý (tái chế, làm phân compost, xử lý nguy hại, hay chôn lấp/đốt). Việc phân loại cụ thể thành bao nhiêu nhóm và gồm những loại nào có thể khác nhau tùy theo quy định của từng địa phương, phụ thuộc vào hạ tầng thu gom và công nghệ xử lý sẵn có. Tuy nhiên, một mô hình phân loại phổ biến thường bao gồm các nhóm chính sau (cần tham khảo hướng dẫn cụ thể của địa phương bạn sinh sống):
- Chất thải Hữu cơ (Rác dễ phân hủy):
- Bao gồm: Thức ăn thừa (cơm, canh, thịt, cá…), vỏ rau củ quả, bã trà, bã cà phê, lá cây, cỏ, hoa… (Nên loại bỏ xương lớn, vỏ sò, dầu mỡ thừa quá nhiều tùy theo phương pháp xử lý sau đó).
- Mục đích: Thu gom riêng để ủ phân compost tại nhà/cộng đồng, sản xuất phân bón hữu cơ công nghiệp, hoặc đưa vào các hầm ủ biogas tạo năng lượng.
- Lưu ý: Nên chứa trong túi hoặc thùng riêng, tránh lẫn các loại rác khác.
- Chất thải Tái chế (Rác tái chế / Phế liệu):
- Bao gồm: Các vật liệu có thể được thu hồi và chế biến thành sản phẩm mới. Cần giữ sạch, khô ráo để tăng giá trị tái chế.
- Giấy: Báo, tạp chí, sách vở cũ, thùng carton, hộp giấy, giấy văn phòng (không dính dầu mỡ, thức ăn).
- Nhựa: Chai nhựa PET (chai nước suối, nước ngọt), chai nhựa HDPE (chai sữa, dầu gội, nước giặt), hộp nhựa PP (hộp sữa chua, hộp đựng thực phẩm), túi nilon sạch… (Lưu ý: Khả năng tái chế các loại nhựa khác nhau là khác nhau, cần tìm hiểu quy định địa phương).
- Kim loại: Lon nhôm (bia, nước ngọt), hộp sắt tây (đồ hộp, hộp sữa bột), các vật dụng kim loại hỏng khác.
- Thủy tinh: Chai, lọ thủy tinh (nguyên vẹn, không lẫn nắp).
- Hộp giấy đựng đồ uống (Cartons): Như hộp sữa, nước trái cây (loại này thường làm từ nhiều lớp vật liệu, cần công nghệ tái chế riêng).
- Mục đích: Thu gom riêng để bán cho cơ sở tái chế hoặc đưa vào hệ thống thu gom rác tái chế của địa phương.
- Lưu ý: Nên làm sạch sơ bộ (tráng qua nước), làm khô, ép bẹp (chai nhựa, hộp giấy, lon) để giảm thể tích.
- Bao gồm: Các vật liệu có thể được thu hồi và chế biến thành sản phẩm mới. Cần giữ sạch, khô ráo để tăng giá trị tái chế.
- Chất thải Nguy hại:
- Bao gồm: Các loại chất thải chứa thành phần độc hại, dễ cháy nổ, ăn mòn, lây nhiễm, gây nguy hiểm cho sức khỏe con người và môi trường nếu không được xử lý đúng cách. Ví dụ: pin các loại, ắc quy, bóng đèn huỳnh quang, compact, nhiệt kế thủy ngân, thiết bị điện tử hỏng (e-waste: điện thoại, sạc, máy tính…), chai lọ đựng hóa chất (thuốc trừ sâu, sơn, dung môi…), dầu nhớt thải, chất thải y tế từ hộ gia đình (kim tiêm, bông băng dính máu…).
- Mục đích: Phải được thu gom riêng và chuyển giao cho các đơn vị có chức năng xử lý chất thải nguy hại theo đúng quy định. Tuyệt đối không bỏ lẫn vào rác sinh hoạt thông thường.
- Lưu ý: Cần để ở nơi an toàn, xa tầm tay trẻ em, có cảnh báo rõ ràng.
- Chất thải Còn lại (Rác thải khác / Rác vô cơ / Rác không tái chế được):
- Bao gồm: Tất cả các loại rác không thuộc ba nhóm trên, không thể tái chế hoặc làm phân compost bằng các phương pháp phổ biến. Ví dụ: túi nilon bẩn, giấy ăn đã qua sử dụng, vỏ bánh kẹo, đồ gốm sứ vỡ, vải vụn, tã giấy, băng vệ sinh, xốp (polystyrene), cao su, da…
- Mục đích: Thu gom riêng để đưa đi xử lý bằng phương pháp chôn lấp hợp vệ sinh hoặc đốt rác phát điện (nếu có nhà máy phù hợp).
Lưu ý quan trọng: Cần theo dõi và tuân thủ các hướng dẫn phân loại cụ thể do chính quyền địa phương (ví dụ: Sở Tài nguyên và Môi trường TP.HCM) ban hành, vì các quy định và hạ tầng có thể thay đổi và khác biệt giữa các quận, huyện hoặc theo từng giai đoạn triển khai.
Phần 3: Lợi ích Đa dạng của Phân loại Rác thải tại nguồn
Việc phân loại rác tại nguồn mang lại những lợi ích to lớn và toàn diện:
3.1. Lợi ích Môi trường:
- Giảm lượng rác chôn lấp: Ước tính rác hữu cơ và rác tái chế chiếm tới 60-80% tổng lượng RTSH. Phân loại tốt giúp chuyển hướng phần lớn lượng rác này khỏi bãi chôn lấp, kéo dài tuổi thọ của các bãi hiện có và giảm nhu cầu xây dựng bãi mới.
- Bảo tồn Tài nguyên Thiên nhiên: Tái chế giúp thu hồi các vật liệu có giá trị, giảm nhu cầu khai thác tài nguyên nguyên sinh (gỗ để làm giấy, quặng để luyện kim, dầu mỏ để sản xuất nhựa…), tiết kiệm năng lượng, nước và giảm tác động đến môi trường sống tự nhiên do hoạt động khai thác.
- Giảm Ô nhiễm:
- Giảm ô nhiễm nước và đất: Hạn chế nước rỉ rác từ bãi chôn lấp.
- Giảm ô nhiễm không khí: Giảm phát thải khí Mêtan (CH4) từ bãi chôn lấp (do giảm rác hữu cơ). Giảm ô nhiễm không khí do đốt rác tự phát hoặc đốt rác hỗn hợp kém hiệu quả.
- Giảm ô nhiễm do chất thải nguy hại: Xử lý riêng biệt giúp ngăn chặn các chất độc hại phát tán ra môi trường.
- Tiết kiệm Năng lượng: Sản xuất sản phẩm từ vật liệu tái chế thường tiêu tốn ít năng lượng hơn đáng kể so với sản xuất từ nguyên liệu thô (ví dụ: tái chế nhôm tiết kiệm đến 95% năng lượng, tái chế giấy tiết kiệm khoảng 60-70%).
- Giảm phát thải Khí nhà kính: Giảm CH4 từ bãi rác, tiết kiệm năng lượng qua tái chế, lưu trữ carbon trong đất qua compost… đều góp phần vào nỗ lực giảm thiểu biến đổi khí hậu.
- Cải tạo Đất: Phân compost từ rác hữu cơ là nguồn dinh dưỡng tự nhiên tuyệt vời, giúp cải tạo độ phì nhiêu, cấu trúc và khả năng giữ ẩm của đất, giảm nhu cầu sử dụng phân bón hóa học.
3.2. Lợi ích Kinh tế:
- Tạo ra Giá trị từ Rác thải: Rác tái chế là nguồn nguyên liệu đầu vào cho nhiều ngành công nghiệp, có thể bán để tạo nguồn thu. Phân compost, biogas cũng là những sản phẩm có giá trị kinh tế.
- Tạo Việc làm: Phát triển ngành công nghiệp thu gom, phân loại, vận chuyển, tái chế, sản xuất compost, vận hành nhà máy xử lý… tạo ra nhiều cơ hội việc làm mới, đặc biệt là “việc làm xanh”. Đồng thời hỗ trợ và chính thức hóa vai trò của lực lượng thu mua phế liệu phi chính thức (“ve chai”).
- Giảm Chi phí Quản lý Chất thải: Giảm chi phí vận chuyển và chôn lấp rác. Nguồn thu từ bán vật liệu tái chế có thể bù đắp một phần chi phí thu gom, xử lý. Giảm chi phí khắc phục các sự cố môi trường do ô nhiễm từ rác thải.
- Phát triển Công nghiệp Tái chế: Phân loại tại nguồn cung cấp nguồn nguyên liệu đầu vào ổn định và chất lượng hơn, thúc đẩy sự phát triển của ngành công nghiệp tái chế trong nước, giảm nhập khẩu phế liệu.
- Tiết kiệm Chi phí cho Hộ gia đình/Doanh nghiệp: Thông qua các cơ chế như “Trả tiền theo lượng rác thải” (Pay-As-You-Throw – PAYT), những ai phân loại tốt, giảm lượng rác thải cuối cùng sẽ trả ít chi phí xử lý hơn.

3.3. Lợi ích Xã hội:
- Cải thiện Sức khỏe Cộng đồng: Môi trường sống sạch sẽ hơn, giảm ô nhiễm không khí, nước, đất giúp giảm nguy cơ mắc các bệnh liên quan. Giảm các vấn đề về dịch hại (ruồi, muỗi, chuột) tại các điểm tập kết rác. Điều kiện làm việc của công nhân vệ sinh môi trường được cải thiện, an toàn hơn.
- Nâng cao Ý thức Bảo vệ Môi trường: Việc trực tiếp tham gia phân loại rác hàng ngày giúp người dân nhận thức rõ hơn về lượng rác mình thải ra, về giá trị của tài nguyên và tầm quan trọng của việc bảo vệ môi trường, từ đó có thể dẫn đến thay đổi tích cực trong hành vi tiêu dùng (giảm thiểu, tái sử dụng).
- Xây dựng Nếp sống Văn minh, Hiện đại: Phân loại rác là một biểu hiện của lối sống có trách nhiệm, văn minh, góp phần xây dựng hình ảnh đô thị sạch đẹp, hiện đại.
- Tăng cường Gắn kết Cộng đồng: Các chương trình phân loại rác tại nguồn thường đòi hỏi sự tham gia, hợp tác của cả cộng đồng dân cư, góp phần tăng cường sự đoàn kết, tương tác xã hội.
Phần 4: Phân loại Rác thải tại nguồn ở Việt Nam và TP. Hồ Chí Minh (Tính đến 4/2025)
- Hiện trạng Chung:
- Nhận thức về tác hại của rác thải, đặc biệt là rác thải nhựa, đã tăng lên đáng kể trong những năm gần đây.
- Luật Bảo vệ Môi trường 2020 có hiệu lực từ 01/01/2022 đã chính thức quy định bắt buộc các hộ gia đình, cá nhân phải thực hiện phân loại RTSH tại nguồn. Theo lộ trình, việc áp dụng chế tài xử phạt đối với hành vi không phân loại rác sẽ được thực hiện (chậm nhất là ngày 31/12/2024 phải ban hành hướng dẫn chi tiết và triển khai). Như vậy, đến thời điểm hiện tại (tháng 4/2025), về mặt pháp lý, phân loại rác tại nguồn là yêu cầu bắt buộc.
- Nhiều địa phương, trong đó có TP.HCM, Hà Nội, Đà Nẵng… đã và đang triển khai các chương trình thí điểm phân loại rác tại nguồn ở một số quận/huyện, phường/xã với các mô hình 2 thùng, 3 thùng (thường là hữu cơ, tái chế, còn lại). Kết quả thu được còn khác nhau, phụ thuộc nhiều vào sự đồng bộ của hạ tầng và sự tham gia của người dân.
- Thách thức trong Triển khai:
- Thiếu đồng bộ: Hướng dẫn phân loại, màu sắc thùng rác, lịch trình thu gom… chưa thống nhất hoàn toàn giữa các địa phương, thậm chí giữa các quận/huyện trong cùng một thành phố.
- Hạ tầng thu gom, vận chuyển: Thiếu phương tiện thu gom riêng biệt cho từng loại rác đã phân loại. Tình trạng “gom chung” sau khi người dân đã phân loại vẫn còn xảy ra ở nhiều nơi, gây mất lòng tin.
- Hạ tầng xử lý sau phân loại: Năng lực của các nhà máy tái chế, cơ sở sản xuất phân compost, nhà máy đốt rác phát điện… còn hạn chế, chưa đáp ứng được khối lượng rác đã phân loại.
- Sự tham gia của người dân: Tỷ lệ người dân thực hiện phân loại đúng cách và thường xuyên còn chưa cao do thói quen cũ, thiếu thông tin, thiếu động lực, thiếu tiện lợi (không có thùng chứa phù hợp, lịch thu gom bất tiện), hoặc nghi ngờ về hiệu quả của hệ thống (“phân loại xong lại đổ chung”).
- Vai trò của lực lượng phi chính thức: Lực lượng thu mua phế liệu (“ve chai”) đóng vai trò rất quan trọng trong việc thu hồi rác tái chế nhưng hoạt động còn tự phát, chưa được tích hợp hiệu quả vào hệ thống quản lý chính thức.
- Chế tài và Giám sát: Việc kiểm tra, giám sát và áp dụng chế tài xử phạt đối với hành vi không phân loại rác còn gặp nhiều khó khăn và chưa được triển khai rộng rãi, quyết liệt.
- Bối cảnh TP. Hồ Chí Minh:
- Là địa phương có lượng RTSH phát sinh lớn nhất cả nước, áp lực lên hệ thống quản lý là rất lớn.
- Phụ thuộc chủ yếu vào phương pháp chôn lấp tại các bãi lớn như Phước Hiệp (Củ Chi), Đa Phước (Bình Chánh).
- Thành phố đã có nhiều chỉ đạo quyết liệt và kế hoạch cụ thể để triển khai đồng bộ việc phân loại RTSH tại nguồn trên toàn địa bàn theo Luật BVMT 2020.
- Đang kêu gọi đầu tư và xây dựng các nhà máy xử lý rác công nghệ hiện đại (đốt rác phát điện, tái chế, compost).
- Các chiến dịch truyền thông, hướng dẫn phân loại rác được triển khai liên tục. Tuy nhiên, việc thay đổi thói quen của hàng triệu người dân, tổ chức hệ thống thu gom, vận chuyển hiệu quả trong một đô thị phức tạp vẫn là thách thức khổng lồ.
Phần 5: Thúc đẩy Phân loại Rác thải tại nguồn Hiệu quả
Để việc phân loại rác tại nguồn thực sự đi vào cuộc sống và phát huy hiệu quả, cần có sự phối hợp đồng bộ của nhiều giải pháp:
- Truyền thông Rõ ràng, Nhất quán và Liên tục: Cung cấp hướng dẫn phân loại đơn giản, dễ hiểu, dễ nhớ (sử dụng hình ảnh, biểu đồ), được phổ biến rộng rãi qua nhiều kênh (truyền hình, báo chí, mạng xã hội, tổ dân phố, trường học…). Thống nhất quy định về màu sắc thùng/túi chứa rác cho từng loại trên toàn thành phố/quốc gia.
- Hạ tầng Thuận tiện: Trang bị đầy đủ thùng chứa rác đã được dán nhãn phân loại cho các hộ gia đình, khu dân cư, cơ quan, nơi công cộng. Tổ chức hệ thống thu gom, vận chuyển riêng biệt, đúng giờ và đáng tin cậy cho từng loại rác đã phân loại. Thiết lập các điểm thu hồi tập trung đối với các loại rác đặc thù như chất thải nguy hại, đồ điện tử, rác cồng kềnh.
- Cơ chế Khuyến khích/Chế tài: Áp dụng các công cụ kinh tế như cơ chế “Trả tiền theo lượng rác thải” (PAYT) – hộ nào thải ít rác (đã phân loại tốt, giảm thiểu) thì trả ít tiền hơn. Có thể có các hình thức khen thưởng, ghi nhận các cá nhân, cộng đồng làm tốt. Đồng thời, cần có lộ trình áp dụng các chế tài xử phạt đối với các hành vi không phân loại hoặc phân loại sai khi đã có đủ điều kiện về hạ tầng và truyền thông. Phát triển thị trường tiêu thụ sản phẩm tái chế, phân compost.
- Giáo dục và Nâng cao Nhận thức: Đưa nội dung giáo dục về phân loại rác, bảo vệ môi trường vào chương trình học các cấp. Tổ chức các hoạt động ngoại khóa, các cuộc thi, các chiến dịch thực hành phân loại rác trong cộng đồng, trường học, doanh nghiệp. Nhấn mạnh lợi ích và trách nhiệm của mỗi cá nhân.
- Thực thi Chính sách: Tăng cường kiểm tra, giám sát và xử lý nghiêm các trường hợp vi phạm quy định về phân loại, thu gom, vận chuyển và xử lý rác thải.
- Hợp tác Đa bên: Xây dựng cơ chế phối hợp chặt chẽ giữa cơ quan quản lý nhà nước, các công ty dịch vụ công ích, các đơn vị thu gom tư nhân, các doanh nghiệp tái chế, các tổ chức xã hội, ban quản lý khu dân cư và người dân. Nghiên cứu tích hợp hiệu quả vai trò của lực lượng thu mua phế liệu phi chính thức vào hệ thống.
- Đầu tư vào Công nghệ Xử lý: Phát triển đồng bộ hạ tầng xử lý rác sau phân loại (nhà máy tái chế hiện đại, nhà máy sản xuất compost quy mô công nghiệp, nhà máy đốt rác phát điện tiên tiến…) để đảm bảo rác đã được phân loại sẽ được xử lý đúng cách, tạo niềm tin cho người dân.
- Nêu gương: Các cơ quan nhà nước, trường học, bệnh viện, doanh nghiệp lớn cần đi đầu trong việc thực hiện nghiêm túc và hiệu quả việc phân loại rác tại nguồn.
Kết Luận
Phân loại rác thải tại nguồn là một hành động tuy đơn giản nhưng lại mang ý nghĩa vô cùng to lớn. Đó không chỉ là việc bỏ rác đúng chỗ, mà là biểu hiện của ý thức trách nhiệm với môi trường, với cộng đồng và với tương lai. Những lợi ích về môi trường (giảm ô nhiễm, tiết kiệm tài nguyên, giảm phát thải KNK), kinh tế (tạo giá trị từ rác, tạo việc làm, giảm chi phí) và xã hội (cải thiện sức khỏe, nâng cao nhận thức, xây dựng nếp sống văn minh) là không thể phủ nhận.
Tại Việt Nam nói chung và TP. Hồ Chí Minh nói riêng, việc triển khai hiệu quả phân loại rác tại nguồn theo quy định của Luật Bảo vệ Môi trường 2020 là một nhiệm vụ cấp thiết nhưng cũng đầy thách thức, đòi hỏi sự quyết tâm chính trị, đầu tư đồng bộ về hạ tầng, sự đổi mới trong quản lý và đặc biệt là sự thay đổi trong nhận thức và hành vi của mỗi người dân.
Phân loại rác tại nguồn là trách nhiệm chung của tất cả chúng ta. Hãy bắt đầu từ những hành động nhỏ nhất trong gia đình, nơi làm việc của mình: tìm hiểu cách phân loại đúng, thực hiện phân loại hàng ngày, nhắc nhở người thân và đồng nghiệp cùng tham gia. Mỗi hành động nhỏ của chúng ta hôm nay sẽ góp phần tạo nên một sự thay đổi lớn lao, hướng tới một môi trường sống xanh hơn, sạch hơn, một nền kinh tế tuần hoàn hiệu quả hơn và một tương lai bền vững hơn cho tất cả mọi người.
Bài Viết Liên Quan: